Tôi ôm lấy hông cô ấy. Bây giờ chính tôi là người đang thở hổn hển….đắm chìm trong tội lỗi sẽ kết án tôi mãi mãi…….Nhưng ở đó tôi đã thấm vào mẹ tôi, người đã đề nghị làm người phụ nữ đầu tiên trong đời tôi…để tôi thoát khỏi sự u mê của một trinh nữ ……và tôi bắt đầu nhiệm vụ của mình với tư cách là một người đàn ông nóng nảy…bản năng…thú tính…ích kỷ… Tôi thâm nhập cô ấy đến tận cùng……mở cô ấy ra……tôi cho cô ấy…tôi đưa cô ấy…làm cơ thể tôi nhảy lên vì sung sướng…. của thuốc lắc… của bệnh tật. Trong nhiều năm nữa, tôi sẽ giữ hình ảnh đó, gần như chuyển động chậm… như thể cũng có trạng thái khán giả. Marcela…mẹ tôi…ngồi bốn chân trên tấm thảm, giữ chặt bà để không bị ném thành nghìn mảnh….và tôi ở phía sau bám vào những cái hông đó…lạc lối…hoàn toàn ở bên ngoài tôi…..kết thúc ở bên trong…. tràn ngập mẹ tôi, người vợ đầu tiên của tôi bằng chất lỏng của tôi…